-
Hoàn khố thế tử phi - Chương 13
Dạ Khinh Nhiễm thấy Lý Vân thoải mái đồng ý, trong lòng rất vui mừng, kéo nàng bước nhanh đến trước ngựa. Liếcmắt đánh giá trên dưới con ...
-
Cùng là lần đầu
Trên chiếc máy bay sắp cất cánh, thấy phi công đi ngang qua, một bà khách tóc vàng túm lấy anh ta dặn dò: - Xin ông hãy lái cẩn thận cho, ...
-
Kính áp tròng
Giám đốc cần tuyển nhân viên, vừa vặn có 3 cô tóc vàng hoe đến ứng cử. Để thử trí thông minh của các cô, giám đốc đưa ra một bức ảnh nhì...
-
NHẬT KÍ NHỮNG NGƯỜI YÊU NHAU
Các Bạn có thể xem thêm truyện hấp dẫn khác tại: truyện cười người lớn - truyện cười tiếu lâm -------------------------- "Ngày.....
-
Hoàn khố thế tử phi - Chương 14
Tiểu thuyết kinh dị luôn mang lại cho bạn đọc những câu truyện rất thần bí. Thay vì chơi game các bạn có thể đọc tiểu thuyết miễn phí để ...
-
Đoán hướng gió
Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm. - Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Ch...
-
Nguồn gốc.
Trang đọc truyện cười hay và mới nhất cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau trên mạng.Đặc biệt có phiên bản truyện cười tiếu lâm . C...
-
Đứa con nghiệp chướng
Nghe đâu lúc sinh ra nó, mẹ nó chẳng kịp chuẩn bị gì cả. Đúng hơn là ngay từ khi còn trong bụng mẹ, nó đã là đứa trẻ không mong chờ được ch...
-
Hoàn khố thế tử phi - Chương 8
Dạ Thiên Khuynh vừa dứt lời, bốn phíatuôn ra hơn chục thị vệ đại nội, đồng loạt chĩa kiếm về phía Lý Vân,cũng đồng thời bao vây Dạ Khinh ...
-
Mày để cho nó một chút
Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, ...
Đăng lúc 19:52 bởi Unknown
Đêm hôm ấy Trang say rượu. Những cơn say thường khiến người ta
quên đi cảm giác đau đớn trong hiện tại nhưng tỉnh dậy lại luôn cảm thấy
mình mất mát nhiều hơn. Trang vùi mình vào trong rượu với hi vọng không
còn đớn đau khi chia tay Tùng. Có thể Trang đã quên được mọi cảm giác
nhức nhối nơi con tim trong đêm đó nhưng lại sẽ mất cả đời này để nhớ về
đêm say rượu hôm nay.
Trang hẹn gặp Tùng, đó là lần hẹn gặp cuối cùng khi hai người còn yêu nhau. Tùng đã quyết định buông tay Trang dù cho
của hai người cũng đã kéo dài được hơn 3 năm. Tùng ra nước ngoài định
cư theo ý nguyện của gia đình. Chuyến đi ấy sẽ không phải là điều gì quá
gớm ghê nếu như Tùng cho Trang một cái hẹn. 3 năm, 5 năm hoặc lâu hơn
thế Trang cũng không ngại. Chỉ tiếc là Tùng đã quyết định gạt Trang ra
khỏi lịch trình cuộc sống của mình. Tùng nói không muốn làm Trang khổ vì
phải sống trong chờ đợi. Chính Tùng cũng không biết ngày anh trở về anh
có còn là mình không nữa nên anh không muốn Trang đợi. Thời gian có thể
không là gì với Trang nhưng nó chỉ có ý nghĩa khi người đàn ông mà
Trang chờ đợi vẫn là người yêu cô như thủa nào. Còn ở đây, chính Tùng
cũng không biết anh sẽ còn sống với tình yêu này đến khi nào thì Trang
đợi có ích gì?
Trang đau khổ tột cùng khi Tùng quyết định buông tay. Nhưng rồi cô cũng phải chấp nhận với sự thật đó. Đêm hôm ấy Trang hẹn gặp Tùng cũng là để tạ từ cuộc tình mà bao năm qua cô nâng niu, gìn giữ.
Hai người gặp nhau ở một quán rượu. Trang uống và nước mắt cứ không ngừng rơi. Suốt cuộc hẹn hò lần cuối đó Tùng không nói gì ngoài 3 từ: “Anh xin lỗi”. Mỗi lần anh nói thế Trang lại cười, mặc cho nụ cười đó kèm theo những hàng nước mắt lăn dài. Cô hận anh đã bỏ cô lại một thì hận chính mình đã không thể ngừng yêu người đàn ông này mười. Nếu Trang không yêu chân thành, nếu Trang không trao trọn con tim, không đặt Tùng lên vị trí không gì có thể thay thế thì có lẽ ngày hôm nay Trang đã không đau khổ đến như vậy.
- "Hãy nói cho em biết làm thế nào để có thể tàn nhẫn được như anh?"
Trang vừa uống rượu vừa chất vấn người đàn ông đã bỏ rơi mình. Tùng nắm chặt lấy bàn tay Trang để nói lời xin lỗi. Ngoại trừ điều đó, Tùng không còn giải thích gì thêm nữa. Sau đêm nay, mỗi người sẽ sống với cuộc đời riêng của mình, sẽ không còn sự hiện diện của người kia trong mỗi dự định, mỗi kế hoạch nữa. Hai người sẽ chia tay thực sự.
Đêm cuối ấy Trang đã dâng trọn những gì quý giá nhất của mình cho Tùng. Cô không biết mình làm thế vì men rượu hay vì trong lòng cô mong muốn như vậy.Trang không hối hận vì đã yêu Tùng, ngay cả bây giờ, khi Trang sắp trở thành một cô gái bị thất tình cô cũng không hối hận. Điều quan trọng với Trang chính là cô đã yêu thật sự, yêu chân thành. Cô đã yêu một tình yêu đáng để trân trọng. Vậy thì có điều gì để Trang phải hối tiếc đâu.
Trang không phải là người con gái cuối cùng trong cuộc đời Tùng nhưng cô tin cô sẽ là người con gái anh nhớ suốt cuộc đời này và vì thế mà dằn vặt. Những gì đã qua giữa hai người vĩnh viễn không bao giờ là vô nghĩa.
***
Trang và Tùng tỉnh dậy trong nhà nghỉ. Cả hai nhìn nhau bằng ánh mắt vô hồn. Tùng lắp bắp nói một lời xin lỗi với Trang. Nhưng cô gái trẻ ấy lại bình tĩnh hơn so với những gì Tùng nghĩ:
- "Có gì đâu mà xin lỗi, chỉ là ngủ với nhau thôi mà. Tình yêu của mình những năm tháng qua cũng giống như hai người nằm cạnh nhau ngủ. Giấc ngủ có thể dài, có thể ngắn, mỗi người có thể mơ về những điều tốt đẹp hoặc gặp ác mộng nhưng dù có thể nào thì chúng ta vẫn phải tỉnh dậy và sống với hiện tại. Em và anh, chỉ đơn giản là chúng ta ngủ với nhau thôi".
Nguồn truyện : Đọc truyện online

Thời gian
có thể không là gì với Trang nhưng nó chỉ có ý nghĩa khi người đàn ông
mà Trang chờ đợi vẫn là người yêu cô như thủa nào. Còn ở đây, chính Tùng
cũng không biết anh sẽ còn sống với tình yêu này đến khi nào thì Trang
đợi có ích gì? (Ảnh minh họa)
Người ta vẫn thường nói rằng, điều đáng sợ nhất không phải là
chờ đợi mà là không biết phải đợi đến bao giờ. Trang biết, Tùng nói điều
đó đồng nghĩa với cuộc tình này đã chấm dứt. Chỉ là anh muốn dùng một
cách khác khiến cô bớt đau hơn mà thôi. Trang đã không thể níu kéo Tùng
bởi vì cô biết giấc mộng nơi trời tây đó là khao khát cả đời của anh. Vì
nó, anh sẵn sàng đánh đổi cái gọi là tình yêu. Như thế khi cô bất chấp
mọi điều để níu kéo anh, chẳng phải cô đang tự nhận về mình sự thất bại.Trang đau khổ tột cùng khi Tùng quyết định buông tay. Nhưng rồi cô cũng phải chấp nhận với sự thật đó. Đêm hôm ấy Trang hẹn gặp Tùng cũng là để tạ từ cuộc tình mà bao năm qua cô nâng niu, gìn giữ.
Hai người gặp nhau ở một quán rượu. Trang uống và nước mắt cứ không ngừng rơi. Suốt cuộc hẹn hò lần cuối đó Tùng không nói gì ngoài 3 từ: “Anh xin lỗi”. Mỗi lần anh nói thế Trang lại cười, mặc cho nụ cười đó kèm theo những hàng nước mắt lăn dài. Cô hận anh đã bỏ cô lại một thì hận chính mình đã không thể ngừng yêu người đàn ông này mười. Nếu Trang không yêu chân thành, nếu Trang không trao trọn con tim, không đặt Tùng lên vị trí không gì có thể thay thế thì có lẽ ngày hôm nay Trang đã không đau khổ đến như vậy.
- "Hãy nói cho em biết làm thế nào để có thể tàn nhẫn được như anh?"
Trang vừa uống rượu vừa chất vấn người đàn ông đã bỏ rơi mình. Tùng nắm chặt lấy bàn tay Trang để nói lời xin lỗi. Ngoại trừ điều đó, Tùng không còn giải thích gì thêm nữa. Sau đêm nay, mỗi người sẽ sống với cuộc đời riêng của mình, sẽ không còn sự hiện diện của người kia trong mỗi dự định, mỗi kế hoạch nữa. Hai người sẽ chia tay thực sự.
Đêm cuối ấy Trang đã dâng trọn những gì quý giá nhất của mình cho Tùng. Cô không biết mình làm thế vì men rượu hay vì trong lòng cô mong muốn như vậy.Trang không hối hận vì đã yêu Tùng, ngay cả bây giờ, khi Trang sắp trở thành một cô gái bị thất tình cô cũng không hối hận. Điều quan trọng với Trang chính là cô đã yêu thật sự, yêu chân thành. Cô đã yêu một tình yêu đáng để trân trọng. Vậy thì có điều gì để Trang phải hối tiếc đâu.

Tình yêu
của mình những năm tháng qua cũng giống như hai người nằm cạnh nhau ngủ.
Giấc ngủ có thể dài, có thể ngắn, mỗi người có thể mơ về những điều tốt
đẹp hoặc gặp ác mộng nhưng dù có thể nào thì chúng ta vẫn phải tỉnh dậy
và sống với hiện tại. (Ảnh minh họa)
Với nhiều người, Trang có thể sẽ là một cô gái quá ngốc nghếch khi
trao tặng Tùng điều quý giá đó khi mà anh ta đã thẳng thắn bày tỏ không
còn tiếp tục yêu cô thêm nữa. Nhưng với Trang, tình yêu chẳng có gì gọi
là đúng sai, chỉ cần con tim muốn thế thì sẽ làm. Cũng có thể nhiều
người nghĩ Trang lên giường với Tùng vì cô quá say nhưng chỉ có mình
Trang hiểu, cô đã làm vậy vì đó là tâm nguyện của cô.Trang không phải là người con gái cuối cùng trong cuộc đời Tùng nhưng cô tin cô sẽ là người con gái anh nhớ suốt cuộc đời này và vì thế mà dằn vặt. Những gì đã qua giữa hai người vĩnh viễn không bao giờ là vô nghĩa.
***
Trang và Tùng tỉnh dậy trong nhà nghỉ. Cả hai nhìn nhau bằng ánh mắt vô hồn. Tùng lắp bắp nói một lời xin lỗi với Trang. Nhưng cô gái trẻ ấy lại bình tĩnh hơn so với những gì Tùng nghĩ:
- "Có gì đâu mà xin lỗi, chỉ là ngủ với nhau thôi mà. Tình yêu của mình những năm tháng qua cũng giống như hai người nằm cạnh nhau ngủ. Giấc ngủ có thể dài, có thể ngắn, mỗi người có thể mơ về những điều tốt đẹp hoặc gặp ác mộng nhưng dù có thể nào thì chúng ta vẫn phải tỉnh dậy và sống với hiện tại. Em và anh, chỉ đơn giản là chúng ta ngủ với nhau thôi".
Nguồn truyện : Đọc truyện online
Tìm kiếm : ...

GAME MOBILE OFFLINE LIÊN QUAN
