-
Hoàn khố thế tử phi - Chương 13
Dạ Khinh Nhiễm thấy Lý Vân thoải mái đồng ý, trong lòng rất vui mừng, kéo nàng bước nhanh đến trước ngựa. Liếcmắt đánh giá trên dưới con ...
-
Cùng là lần đầu
Trên chiếc máy bay sắp cất cánh, thấy phi công đi ngang qua, một bà khách tóc vàng túm lấy anh ta dặn dò: - Xin ông hãy lái cẩn thận cho, ...
-
Kính áp tròng
Giám đốc cần tuyển nhân viên, vừa vặn có 3 cô tóc vàng hoe đến ứng cử. Để thử trí thông minh của các cô, giám đốc đưa ra một bức ảnh nhì...
-
NHẬT KÍ NHỮNG NGƯỜI YÊU NHAU
Các Bạn có thể xem thêm truyện hấp dẫn khác tại: truyện cười người lớn - truyện cười tiếu lâm -------------------------- "Ngày.....
-
Hoàn khố thế tử phi - Chương 14
Tiểu thuyết kinh dị luôn mang lại cho bạn đọc những câu truyện rất thần bí. Thay vì chơi game các bạn có thể đọc tiểu thuyết miễn phí để ...
-
Đoán hướng gió
Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm. - Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Ch...
-
Nguồn gốc.
Trang đọc truyện cười hay và mới nhất cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau trên mạng.Đặc biệt có phiên bản truyện cười tiếu lâm . C...
-
Đứa con nghiệp chướng
Nghe đâu lúc sinh ra nó, mẹ nó chẳng kịp chuẩn bị gì cả. Đúng hơn là ngay từ khi còn trong bụng mẹ, nó đã là đứa trẻ không mong chờ được ch...
-
Hoàn khố thế tử phi - Chương 8
Dạ Thiên Khuynh vừa dứt lời, bốn phíatuôn ra hơn chục thị vệ đại nội, đồng loạt chĩa kiếm về phía Lý Vân,cũng đồng thời bao vây Dạ Khinh ...
-
Mày để cho nó một chút
Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, ...
Đăng lúc 19:47 bởi Unknown
Có một viên quan huyện hay nịnh hót quan trên để chóng được thăng
quan tiến chức. Một trong những viên quan hắn thường bợ đợ là án sát
Nguyễn Văn Tiêu, tục gọi là án Tiêu.
>> truyen ngan tinh duc
>> truyen online moi nhat
Ðể nịnh quan thầy, hắn ra lệnh cho dân hàng huyện không ai được nói đến tiếng “tiêu”, ví dụ như hạt tiêu thì hải nói là hạt ớt… Hễ ai thấy người nào trái lệnh thì được phép vả vào mồm ba cái thật đau, rồi đem trình quan trị tội. Lệnh ban ra khiến Xiển đã ghét quan huyện lại càng ghét thêm. Ông mang một ít quần áo rách mướp xin vào bái quan. Quan hỏi có việc gì, Xiển thưa là nhà nghèo quá, gia tài chỉ còn một ít quần áo rách, nhờ quan cầm hộ cho lấy ít tiền về làm vốn sinh nhai. Tức thì quan nổi trận lôi đình thét mắng đùng đùng, vì xưa nay có ai dám cả gan đem quần áo rách đên bán cho quan bao giờ? Ðợi quan nguôi giận, Xiển mới nói:
- Dạ thưa ngài, xin ngài thương kẻ học trò nghèo túng này, không gì cũng mang danh là người quân tử…
- Quân tử gì mày! Ðồ quân tử cùng quân tử cố!
Xiển trần tình:
- Dạ, Khổng Minh túng Khổng Minh cầm ạ!
Nghe câu nói khó hiểu, quan chau mày suy nghĩ một lúc mới biết lời mắng của mình: “Quân tử cùng quân tử cố” với lời trần tình của Xiển: “Khổng Minh túng Khổng Minh cầm” (1) đã làm thành đôi câu đối hay tuyệt. Quan phục tài Xiển, thưởng cho một quan tiền, nhưng lại chọn cho cái thứ tiền chôn giấu dưới đất lâu ngày bị han rỉ hết cả. Xiển đỡ lấy quan tiền, cầm một đồng dằn mạnh xuống đất, tiếng kêu nghe cành cạch, rồi nói:
- Bẩm quan, tiền này không “ớt” được ạ!
Quan vô tình mắng:
- Mày điên à! Tiền này mà không tiêu được ư?
Chỉ chờ có thế, Xiển liền vả cho quan ba cái tát vào mồm như trời giáng. Quan hô lính bắt trói. Xiển ngăn lại nói:
- Chắc ngài vẫn chưa quên cái lệnh kiêng tên húy quan án ngài mới ban ra. Tôi làm vậy cũng chỉ là thi hành cái lệnh ấy của ngài mà thôi!
Quan sợ bọn lính biết chuyện thì mình thêm xấu hổ, liền đuổi Xiển ra.
Nguồn : Đọc truyện online
>> truyen ngan tinh duc
>> truyen online moi nhat
Ðể nịnh quan thầy, hắn ra lệnh cho dân hàng huyện không ai được nói đến tiếng “tiêu”, ví dụ như hạt tiêu thì hải nói là hạt ớt… Hễ ai thấy người nào trái lệnh thì được phép vả vào mồm ba cái thật đau, rồi đem trình quan trị tội. Lệnh ban ra khiến Xiển đã ghét quan huyện lại càng ghét thêm. Ông mang một ít quần áo rách mướp xin vào bái quan. Quan hỏi có việc gì, Xiển thưa là nhà nghèo quá, gia tài chỉ còn một ít quần áo rách, nhờ quan cầm hộ cho lấy ít tiền về làm vốn sinh nhai. Tức thì quan nổi trận lôi đình thét mắng đùng đùng, vì xưa nay có ai dám cả gan đem quần áo rách đên bán cho quan bao giờ? Ðợi quan nguôi giận, Xiển mới nói:
- Dạ thưa ngài, xin ngài thương kẻ học trò nghèo túng này, không gì cũng mang danh là người quân tử…
- Quân tử gì mày! Ðồ quân tử cùng quân tử cố!
Xiển trần tình:
- Dạ, Khổng Minh túng Khổng Minh cầm ạ!
Nghe câu nói khó hiểu, quan chau mày suy nghĩ một lúc mới biết lời mắng của mình: “Quân tử cùng quân tử cố” với lời trần tình của Xiển: “Khổng Minh túng Khổng Minh cầm” (1) đã làm thành đôi câu đối hay tuyệt. Quan phục tài Xiển, thưởng cho một quan tiền, nhưng lại chọn cho cái thứ tiền chôn giấu dưới đất lâu ngày bị han rỉ hết cả. Xiển đỡ lấy quan tiền, cầm một đồng dằn mạnh xuống đất, tiếng kêu nghe cành cạch, rồi nói:
- Bẩm quan, tiền này không “ớt” được ạ!
Quan vô tình mắng:
- Mày điên à! Tiền này mà không tiêu được ư?
Chỉ chờ có thế, Xiển liền vả cho quan ba cái tát vào mồm như trời giáng. Quan hô lính bắt trói. Xiển ngăn lại nói:
- Chắc ngài vẫn chưa quên cái lệnh kiêng tên húy quan án ngài mới ban ra. Tôi làm vậy cũng chỉ là thi hành cái lệnh ấy của ngài mà thôi!
Quan sợ bọn lính biết chuyện thì mình thêm xấu hổ, liền đuổi Xiển ra.
Nguồn : Đọc truyện online
Tìm kiếm : ...

GAME MOBILE OFFLINE LIÊN QUAN
